NHỮNG CÁI NẮM TAY TRONG ĐỜI

Đã bao giờ bạn tự hỏi vì sao giữa các ngón tay của chúng ta lại có kẽ hở chưa? Đó là để chúng sẽ được lấp đầy bởi một bàn tay khác, bằng những cái nắm tay trong đời, một trong vô vàn những trải nghiệm của một hành trình mang tên sẻ chia và yêu thương. Nắm tay, một hành động giản đơn những cũng đầy ý nghĩa giữa vô số cách để ta thể hiện tình cảm với những người mà ta quý mến. Những cái ôm thật chặt, những nụ hôn dài dường như quá phô trương và lộ liễu. Những ánh nhìn yêu thương thì quá trìu tượng, khó nắm bắt. Chỉ có những cái nắm tay là vừa kín đáo lại vừa ấm áp tình cảm. Thật không dễ gì gọi tên giây phút ấy khi mà hai bàn tay cứ siết chặt lấy nhau. Tám ngón tay đan xen vào nhau như chẳng bao giờ tách rời. Nó không chỉ đơn thuần là sự tiếp xúc vật lý mà còn là sự va chạm cảm xúc, cảm giác bình an, tin cậy, che chở và một chút dựa dẫm ỷ lại thật đáng yêu. Những cái nắm tay có lúc chặt, có lúc hờ hững nhưng vẫn là phút giây tuyệt diệu liên kết hai con người lại với nhau cho đến một ngày bước chân mệt mỏi ta luôn hy vọng khi nhìn sang vẫn thấy ít nhất một người đồng hành ở bên với một cái nắm tay để lòng cảm thấy ấm áp. Vậy nên khi nghe người khác tâm sự đừng ngại ngần nắm lấy bàn tay họ. Làm thế tuy ta không nói nhưng họ biết ta muốn chia sẻ với họ. Nó mang lại hơi ấm niềm tin và cả mọi điều ta chưa nói. Hãy thử một lần nắm tay những người mình yêu thương, cảm nhận cái giật mình khe khẽ của họ, siết chặt bàn tay họ và mỉm cười. Cử chỉ vô cùng giản đơn nhưng mang lại sức mạnh vô hình lớn lao. Hạnh phúc đơn giản chỉ là thế, là có một bàn tay để cho ta nắm lấy, một bờ vai cho ta dựa vào và một người để ta yêu thương.
NHỮNG CÁI NẮM TAY TRONG ĐỜI

Có những cái nắm tay giữa những người bạn cũ. Đó là lúc họ tay trong tay, mắt nhìn nhau, miệng không nói mà mọi thứ chỉ chực vỡ òa.

Có những cái nắm tay của tuổi học trò lén lút dưới ngăn bàn và ngại ngùng suốt buổi học. Cái nắm tay ấy, còn là những kỉ niệm yêu thương. Là cái nắm tay hồn nhiên vô tư, dắt nhau đi qua những con phố đông xe, dắt tay nhau tung tăng dưới sân trường... Để lớn lên một chút, cái nắm tay ấy chỉ còn là sự rụt rè và e ngại của tuổi mới lớn. Những cái nắm tay vụng trộm của các cô cậu học trò, những cái nắm tay của sự đồng cảm sẽ chia....Tất cả đều là những cái nắm tay của kỉ niệm, của nỗi nhớ, của một tuổi thơ đầy ngọt ngào... Lớn dần lên, để ta nhận ra rằng một cái nắm tay không bao giờ là xấu hổ, là điểu bản thân phải ích kỷ cả. Không ngần ngại nắm tay cụ già đi qua phố, nắm tay em nhỏ qua những ngõ đường hiểm nguy. Không chân chừ nắm một bàn tay nếu điều đó trao cho ai đó một sức mạnh, một niềm an ủi, động viên, một sức mạnh tinh thần... Và ta, càng phải học nhiều cái nắm tay hơn như thế.

Có những cái nắm tay chỉ một lần trong đời ta sẽ chẳng bao giờ gặp lại người đó lần nữa nhưng hơi ấm của cái nắm tay cùng những câu chuyện của họ sẽ theo ta đi suốt cuộc đời.

Có những cái nắm tay thay cho lời hứa hẹn. Dẫu biết rằng lời hứa chỉ là sự khẳng định của một điều mà một người có thể làm trong tương lai gần hoặc xa dù ai cũng biết rằng điều bất ngờ nhất sẽ xảy ra và tương lai chẳng bao giờ đoán trước được. Bởi chúng ta chỉ có giới hạn duy nhất về sức lực khả năng cũng như tinh thần. Nhưng hơn tất cả những cái nắm tay thay cho lời hứa hẹn mang ý nghĩa rằng người đó sẽ luôn hết lòng cố gắng làm việc đó. Những cái nắm tay làm ta ấm áp vững tin chờ đợi.

Có những cái nắm tay giúp ta đứng vững khi gặp cú sốc tinh thần, giữ ta khỏi rơi xuống vực thẳm đầy ác mộng. Vẫn biết cuộc sống không hề công bằng nhưng có những thứ mặc dù không có được nhưng vẫn cảm thấy hạnh phúc và chẳng bao giờ là vô nghĩa khi đem lòng yêu quý một người và tình nguyện nắm lấy bàn tay họ.

Có những cái nắm tay an ủi ta trước một sự thật phũ phàng vì đôi khi mọi sự thật luôn là không đủ và người ta xứng đáng nhận lấy cái mà ta đã cố gắng và tin tưởng. Có những cái nắm tay kéo ta băng qua những ngại ngùng và tự ti để dũng cảm bước về phía trước.

Có những cái nắm tay để thấy rằng mình không hề cô đơn, vẫn tràn trề nhựa sống và thực sự mình đang cần gì trong cuộc sống này.**Cái nắm tay, cần nhất cho một nửa trái tim và một nửa trái tim. Ta xoè bàn tay ra, để người nắm. Một cái nắm tay mà ta sẽ cảm nhận được nhiều điều ở trong ấy. Cảm nhận được cái run, cái hồi hộp, cái mong đợi, cái mà tình yêu không thể thổ lộ thành lời. Cái nắm tay, để biết rằng ấy là sự sẽ chia, sự cảm thông và đồng điệu. Cái nắm tay, để ta biết mình được hạnh phúc thật sự. Cái nắm tay, để ta biết rằng mình không hề bị bỏ rơi, rằng người vẫn luôn bên cạnh ta...kể cả khi không có người hiện diện ở bên, ta vẫn cảm nhận rặng đồi bàn tay ấy rất ấm và nóng. Cần lắm một cái nắm tay khi ta rơi vào tuyệt vọng, cái nắm tay ấy sẽ giúp ta đủ mạnh mẽ vượt qua những khó khắn và đi về phía trước.

... Cái nắm tay ý nghĩa và ngọt ngào nhất với ta, có lẽ ấy là cái nắm tay của những yêu thương tình tri kỷ đẹp diệu kỳ, lãng mạn và đậm sâu. Cái nắm tay ấy hắn đã đi qua biết bao thăng trầm cuộc sống, có hạnh phúc có khổ đau...và quan trọng nhất là  ta và người vẫn giữ chặt tay nhau đi hết cuộc đời...

Giây phút cuối cùng này ta mong sẽ có đôi bàn tay của ai đấy nắm lấy tay mình, giữ chặt, thật chặt.... Và cùng ta đi hết con đường này!

Có những cái nắm tay...Hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là như thế. Là có một bàn tay để nắm lấy, để thấy yên lòng, để tiếp tục can đảm nhìn phía trước để bước tiếp. Vậy hãy đưa tay ra và nắm lấy bàn tay khác, chia sẻ hạnh phúc lớn lao trong đời, chia sẻ những nắm tay trong đời.


P/s:Trong cuộc sống đôi khi cái nắm tay bình dị đến đúng lúc, đúng thời điểm  sẽ là món quà vô giá mang lại sự ấm áp, niềm tin, hy vọng giúp ta có thêm nghị lực  vượt qua những khoảnh khắc bối rối, khó khăn. Cái nắm tay tưởng chừng giản đơn nhưng lại mang ý nghĩa sâu sắc, cho ta cảm giác được sống trong bầu không khí  yêu thương giàu tình thân ái ngọt lành, khắc sâu vào ký ức mỗi chúng ta những mảng màu tuyệt diệu chẳng thể nhạt phai. Mãi mãi là ký ức lung linh . Ký ức  về những cái nắm tay yêu thương  @@@!!!
Next Post Previous Post